HUYỀN THOẠI
Ta ngược thời gian ta về huyền thoại
Ta ôm trăng vàng ngủ giữa lòng thu
Bỏ lại sau lưng những đốm hận thù
Chào nhân thế ta đi vào cõi lạ
Chân giẫm bước trên lối mòn năm tháng
Ta thả hồn theo cảnh trí tuyệt vời
Ta đi hoài như một bóng ma trơi
Đôi gót nhỏ xôn xao nhiều ý lạ
Ta động tình cùng trời mây hoa lá
Ta giao tình cùng cánh gió ngàn phương
Nhạc bổng trầm, hương ngào ngạt còn vương
Ta giao duyên bài thơ nghìn năm trước
Đêm mênh mông dòng sông đen tảo mộ
Những vì sao về kết hội hoa đăng
Những vì sao từng thao thức nghìn năm
Xa trái đất hàng chu kỳ ánh sáng
Ta kiếm tìm, ta rùng mình thảng thốt
Mắt dõi vào từng tiền kiếp xa xăm
Hồn của ta ơi ! lạc lõng bến Hằng ?
Mau nhập xác trả ta về thực thể.
Hồn thuỷ tinh trời hỡi đã nhuộm màu
Hận cõi lạ mang dạ người quyến rũ.
CHẤP NHẬN
Ta đón Xuân hồng
Lưng cõng thêm tuổi
Vai nghiêng gánh đời.
ẨN SỐ
Ngày ăn cùng mâm
Đêm chung giường nằm
Đồng sàng dị mộng.
QUA TẾT
Qua ba ngày Tết
Cả nhà thấm mệt
Chó mèo "tăng cân".
ĐỐI MẶT
Chào mùa Xuân sang
Đào khoe sắc thắm
Tôi - trăng hạ tuần.
LUÂN HỒI
Động rồi tịnh
Sinh nối tử
Cõi người ta.
BI
Mùa Xuân trôi
Én qua đời
Tôi ngồi khóc.