TÁC GIẢ
TÁC PHẨM



DẠ THẢO HƯƠNG






THƠ

. CÕI NHỚ

. GỬI QUÊ HƯƠNG

















 

GỬI QUÊ HƯƠNG


Suốt những ngày nắng gắt cháy khô,
Em vất vả với mùa thi sắp đến,
Đồng tháng 5 quê mình lúa vừa kịp chín,
Lúa thương em nhiều, trĩu nặng thêm bông.
Con đê làng nước như trong mát hơn,
Xoa dịu bớt nhọc nhằn vai áo mẹ,
Cha vất vả tốc rơm, cào lúa,
Xót xáy da, chân bỏng rát nắng trưa…
Khát khao nhiều dẫu chỉ một cơn mưa
Nhưng cũng sợ - Không khô giòn sân lúa.
Nên chặc lưỡi – Thôi người quê là thế,
Suốt bốn mùa tất bật sớm rồi khuya.
Thương quê mình, gạt nước mắt đi xa,
Quanh bè bạn, em là gì không biết nữa,
Không dày cao, không áo dài, không xơ vin đội mũ
Em quê mùa … trong ánh mắt người ta…
Em muốn trở về nơi ấy - miền quê,
Dẫu nắng nóng, mưa chan, dẫu mùa đông buốt giá,
Đêm trăng sáng bên bạn bè ôi nhớ quá,
Bao nỗi nhọc nhằn, vất vả cũng tiêu tan.
Cao áp phố phường em như lạ như quen,
Nhìn người phố, nuốt nỗi buồn cay sống mũi,
Quán giải khát, bia hơi … có thương quê nghèo đói
Bát cơm ngày mùa dè nhớ tháng tám ngày ba
Ai cũng từ một miền quê sinh ra,
Cũng lớn lên từ củ khoai hạt lúa
Nếu ai cũng đua chen ra thành phố,
Ai ở lại quê nghèo - bầu sữa mẹ thương yêu.


Vinh, trời trở gió 5.5.94 BR>



DẠ THẢO HƯƠNG



TRANG CHÍNH ĐOẢN THIÊN TRUYỆN NGẮN BIÊN DỊCH ÂM NHẠC