SÔNG QUÊ
Lâu rồi mới về quê ngoại
Hoàng hôn tím oằn cánh vó
Một miền tin yêu thơm ngát
Nhịp chày tay cơm rộn rã
Lặng thầm sương giá
Gô cơm rang bỏng nắng mặt trời
Nhớ thương ai mà cứ gọi Sài Gòn ơi
Sốt ôm rừng má vẫn đỏ hây hây
Võng em treo dưới tầm đạn cầu vồng
Một chặng đường..trăm ngả chia ly
TIẾNG LÒNG
Bình minh thắp ngọn nến xuân
Hồn nhiên mái tóc rẽ ngôi
Tiếng tình đong giọt uyên nguyên
Nợ nần chi lắm...văn chương
Câu thơ cháy tím lời yêu
Phong trần một gánh rong chơi
BIÊN GIỚI HAI MÙA
Nhè nhẹ chao nghiêng len lén đò sông
Sương khói Tầm Dương thao thức lách lau
Rón rén đò sông gương nước chao nghiêng
Cơ chế tình yêu chẳng bao cấp xin cho
Búi tóc có gì là cổ tích
Có phải gió làm người gieo hạt
Sương rón rén ướm màu tóc gội
Nếu búi tóc đã vào cổ tích
|