Từ núi tôi ra sông
Sông đưa tôi về biển
Biển nhạt muối và sóng không còn hát
Dã tràng phơi nắng chang chang
Tôi vẫn là tôi giọt nước trên ngàn
Thành suối thành sông hoà vào biển lớn
Lời quê kiểng khúc đồng dao lấm láp
Nhận mặt người qua phèn đất nắng mưa
Quả thị thơm từ cô Tấm xưa
Cái chắt cái chuyền để quên cái đói
Chơi ô chơi quan mảnh sành viên sỏi
Trọng Thuỷ Mỵ Châu giấu ở trong lòng
Bùi nhùi rơm trốn giả rét đông
Con tò he dối hàng quà chợ vắng
Nước nâu mới che sợi sờn miếng vá
Bát cơm đơm khuất sau nắp vung
Lấy thảo thơm gạn đục khơi trong
Cái tép cái tôm giúp bà đi chợ
Giữ trong trẻo mặc mưa nguồn chớp bể
Khúc đồng dao lấm láp con người.
ĐÊM CA TRÙ
Vắt thời gian
Tiếng đời thổn thức
Nức nở phách tay
Lay phay ngón nhỏ giọt đàn
Trống chầu nghẹn giữa đôi dòng
Câu Bắc phản phủ xanh niềm mơ ước
Nấc phách vào hồi lỡ nhịp
Mang mang tiếng thở thời gian
Đây tiếng thác reo đổ nghiêng ngàn
Đây tiếng sóng vỗ thời con gái
Đây cây lúa váy thâm áo vải
Đây khúc người thầm thĩ với nhân gian
Đào nương nép mình
Lãng tử buông rơi nhịp trống
Kép đàn đứt dây tiễn biệt
Đưa người qua sông…
PHẠM THANH KHƯƠNG
© Cấm trích đăng lại nếu không được sự chấp thuận của Tác Giả và Việt Văn Mới- Newvietart .