TÁC GIẢ
TÁC PHẨM





TRẦN HOÀNG VY

. Tên thật : Trần Vĩnh
. Sinh năm : 1952 , Quê quán : Bình Thới, Bình Sơn, Quảng Ngãi.
. Hiện sinh sống và dạy học tại Tây Ninh.

TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN :

. Ca dao của mẹ, thơ, Sài Gòn 1973
. Miền thơ ấu , Truyện vừa, NXB Trẻ 1995
. Ngủ giữa vườn tiếng chim , thơ , NXB Đồng Nai 1996
. Thơ gửi tuổi 17 , thơ , NXB Trẻ
. Đồi cỏ hát , Tập truyện ngắn, NXB Kim Đồng 2003, tái bản 2006.
. Thằng Thu đảo Nhím, truyện vừa, NXB Trẻ 2003
. Mưa nấm mối , truyện ngắn, NXB Kim Đồng 2005.
. Bóng nhớ , Thơ, NXB Văn Học 2005.

Các Giải Thưởng :
- Giải thưởng thơ QK.7, Báo Người GVND, Viện KHGDVN , Hội VHNT Đồng Nai…
- Kỹ niệm chương Vì sự nghiệp VHNT Việt Nam , 2006.





THƠ

NHỮNG QUẢ SẤU

MƯA TÂY HỒ

BIỂN, TÔI…

BIỂN , EM …

TRƯA VÂN ĐỒN

XA

GHÉ THEO MỘT CÀNH HOA













Thuận Lòng tranh của họa sĩ Đỗ Duy Tuấn (Huế)








TRƯA VÂN ĐỒN

Chang chang nắng níu liu riu sợi gió
Núi xanh xa khép biển một Vân Đồn
Triều đã xuống, chạm chân vào đá
Giáo gươm xưa dựng dậy những oan hồn !

Một thuở chống chèo ra với biển
Đạp chìm kình ngạc, chống ngọai xâm
Quây núi ngăn ngàn con sóng dữ
Máu đỏ cho màu biển mãi xanh !

Chang chang nắng, thiu thiu thuyền, bến ngủ
Ai ngày xưa ra biển chờ chồng ?
Con hải âu lượn lờ cánh mõi
Mây lưng trời phơi nắng có đau không ?

Chuyện cũ. Triều dâng con sóng mới
Trưa Vân Đồn nửa tỉnh, nửa mê
Núi vẫn xanh ôm biển xanh rời rợi
Dợm ở, dợm về, hạt cát tỉ tê…

Quảng Ninh, tháng 6/2007.

GHÉ THEO MỘT CÀNH HOA


Chẳng phải gã giang hồ mê đắm sáng mai sương, tìm theo làn hương lạ.

Tôi khách phương Nam lạc lối , ngỡ ngàng trong phiên chợ Bắc kỳ. Tìm gì ? Mua gì ? Không biết nữa.

Người đẩy tôi đi, tôi đi, người đẩy, cái mạch chợ tràn đầy trên thúng, mẹt, mủng rau xanh trên sắc đỏ la đà…

Ngơ ngác bánh đa, bánh đúc. Dấu hoa văn trên váy áo đàn bà, quần áo trẻ phất phơ bươm bướm, tiếng chào mời vỡ tổ bầy ong. Tôi nghẹn thở, câu thơ vụt tắt, nông nỗi mình, nông nỗi cả thơ.

Một góc khuấtâ khiêm nhường cuối chợ, rất nhiều hoa trên xe đạp tập tàng. Em vấn tóc , khăn chòang bịt mặt, mắt bồ câu đen láy gọi mời.

Và thóang chốc người mua tấp nập, lật, trở, hoa như cá trên bàn. Mặc cả, kỳ kèo đến đồng bạc lẻ, em vẫn dịu dàng , chơn chất, chân quê.

Chỉ còn bó cúc vàng lặng lẽ, nửa hoa tươi, nửa bầm dập vì đời, em không bán, tôi đòi mua mới lạ, cơn cớ gì hương níu bước chân. Bỗng run rẩy câu thơ hoa cúc. Mùa thu đâu về gợi tứ cho thơ ?

Em chẳng bán, chẳng nhận tiền trả, em tặng tôi cả bó cúc gầy và lặng lẽ đẩy xe khỏi chợ, mắt bồ câu ươn ướt đa tình.

Tôi ôm bó hoa như ôm câu thơ viết dở…Biết khi nào ta gặp lại nhau ? Thôi xin gửi lòng tôi theo gió, về bên em ghé một cành hoa, chắc có lẽ là người hoa bịn rịn, hương dịu dàng hương mãi bay xa…

XA.

Xa nhau mênh mang, lênh loang. Ngày trắng.
Một ta lầu cao, nhìn ra mây vắng
Gió. Tiếng thở em vắt qua hành lang
Lòng trĩu nặng !
Ta thả ta lên trời mênh mang lênh loang…

  

TRẦN HOÀNG VY


TRANG CHÍNH ĐOẢN THIÊN TRUYỆN NGẮN BIÊN DỊCH HỘI HỌA ÂM NHẠC