VỌNG
Từ em thôi dỗ giấc đời
Bốn mùa biển động đầy vơi dáng chiều
Đêm tàn bóng nhạt tường xiêu
Hắt hiu xương lạnh tiêu điều gió thu
Quán không bấc lụn đèn lu
Mình tôi nhớ ánh trăng mờ đầu non
QUÊ NGƯỜI
Một thân chia xẻ đôi miền
Một miền máu chảy một miền xương phơi
Miền không thấy bóng mặt trời
Tháng năm đầy đoạ đứng ngồi không yên
Từng cơn thảng thốt tiếng quyên
Nát lòng dâu bể, lời nguyền chưa phai
Chông chênh xe đẩy nhịp đời
Nắng mưa hờ hững, quê người buồn tênh
TÌNH SỬ
Thiên thu tình đã lên ngôi
Ta đi ngược nẻo dòng đời hỗn mang
Sông xưa công chúa vây màn
Mây xa chết dưới hương trầm đắm mê
Nguyện xin làm đám hoa quì
Ngủ trên tóc rối, duyên thề sắt son.
TRÊN ĐỒI
Xanh cây xanh lá xanh đời
Thảnh thơi ta đứng trên đồi hư không
Lìa xa từ bặt tin hồng
Mấy phương lưu lạc vẫn nồngdấu yêu..
ĐÀM XUÂN CẬN
© Cấm trích đăng lại nếu không được sự đồng ý của tác giả .